TRẦM HƯƠNG ĐỐT THÀNH THAN
Trước kia có một viên quan nhỏ học làm kinh doanh. Anh ta đi khắp nơi sưu tầm Trầm Hương, nhiều năm sưu tập đến một ngày được đầy một xe Trầm Hương, anh ta liền đẩy xe ra chợ bán, nhưng vì giá quá cao, rất nhiều ngày không có người đả động mua, tâm lý rất buồn phiền. Anh ta nhìn trên chợ than hoa bán rất tốt, anh nghĩ trong tâm: “nếu mang Trầm Hương đốt thành than hoa, nhất định dễ bán”.
Về đến nhà, anh mang Trầm Hương đốt thành than hoa, quả nhiên đến ngày hôm sau ở chợ rất nhanh anh đã bán hết. Nhưng khi đếm tiền mắt anh choáng váng vì tiền thu được quá nhỏ so với số tiền bỏ ra trước kia.
[Lời bàn]
Giá Trầm Hương cao ví như chính quả, nhiều ngày không bán được ví như nhân duyên chưa đến, đốt thành thành than ví như tâm tính chuyển thoái, bán với giá thấp là đạt được mãn nguyện nhỏ. Muốn tu thành chính quả, không được sợ khó mà tâm sinh tâm thoái, như việc thấy việc người khác tốt mà muốn bỏ việc mình, hoặc như mưu cầu lợi nhỏ, mà bỏ đại sự, giống như việc mang Trầm Hương đốt thành than hoa, điều đó thật là đáng tiếc vô cùng.